Tôi tái sinh thành một Ma Vương nhí mới bốn tuổi trong một bộ tiểu thuyết đại chúng.
Nhưng tôi lại quá yếu, đến mức bị đám ma tộc khác lợi dụng như một con rối!
Vậy mà các dũng sĩ lại nhầm lẫn, xử lý luôn đám ma tộc chuyên bắt nạt tôi vì tưởng chúng là Ma Vương?
Khoan đã, từ từ đã nào.
Tôi còn nhỏ, yếu đuối, sống ở ma giới cũng chẳng có tương lai gì…
‘Hay là mình giấu nhẹm chuyện mình là Ma Vương, rồi biến mấy dũng sĩ kia thành người bảo hộ luôn nhỉ?’
Sau bao nhiêu cố gắng, cuối cùng tôi cũng biến được ba dũng sĩ thành ba ông bố của mình.
Nhưng mà…
“Đã thỏa thuận là mỗi người có 10 phút để Ti Ti ngồi lên đùi rồi mà?”
“Cái đó phải xem nhóc con muốn sao chứ! Ai cho phép ngươi cản nhóc đến chỗ ta?”
Ông bố thứ nhất và ông bố thứ hai cãi nhau chí chóe như trẻ con.
“Thời gian hết rồi, giờ đến lượt tôi.”
Ông bố thứ ba cũng nhảy vào giành giật.
Vậy đã đủ đau đầu rồi…
“Ti Ti, ta ngày càng tham lam với con đấy… Giờ thì ta sẽ không kiềm chế nữa đâu.”
Khoan, khoan đã nào! Nam chính không phải nên yêu nữ chính cuồng nhiệt sao? Tại sao lại nhắm vào tôi chứ!?