Kiếp trước, Văn Dụ cường hôn Kỳ An Ninh, bị cô tát một bạt tai đến mức chảy máu.
– Mẹ kiếp… Hắn dùng ngón cái lau sạch vết máu ở khoé miệng
– Không chịu tin là tôi thật sự thích em đúng không?
Sinh viên vượt khó Kỳ An Ninh lạnh lùng nói:
– Anh thích gì chứ, chỉ là thấy sắc nảy lòng tham mà thôi.
Sau đó, linh hồn của Kỳ An Ninh bay trên không trung, nhìn thấy gã phú nhị đại vẫn luôn dây dưa cô đang tự tay đâm chết kẻ đã sát hại cô.
Hắn đứng trên mái nhà, nhìn đêm tối đen như mực, nhẹ giọng nói:
– Tôi đã báo thù cho em.