“Nếu tôi rủ cô lên giường, cô sẽ theo tôi chứ?”
Ji-won, người được mệnh danh là “người sưu tầm rác”, lần này lại dính phải một rắc rối lớn – cấp trên của cô, Lee Do-kyung.
Câu hỏi lộ liễu của anh ta rõ ràng là chứa ý đồ không trong sáng. Nhưng vì tâm trạng khó chịu tới tột độ, nên cô đã bị cuốn theo một cách bốc đồng.
Cô tự an ủi bản thân, coi đó là cơ hội tốt để chấm dứt mối tình đơn phương, và rồi cô đã có một đêm nồng cháy bên anh.
“Cô làm tôi phát điên mất.”
“Tôi đang vì cô mà chịu đựng đó.”
Nhưng… sao anh lại nói những điều này chứ? Chẳng lẽ anh thích cô sao!?
Không, hóa ra chỉ là do cô ảo tưởng. Lee Do-kyung vẫn mãi là Lee Do-kyung.
“Giá mà anh đừng tỏ tình thì tốt biết mấy.”
Nghe xong câu đó, nước mắt tuôn rơi, nhưng cô lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Mãi mới có cơ hội để sắp xếp lại suy nghĩ.
“Tôi muốn nghỉ việc”